VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

CHIẾC ÁO NHIỀU ÐẦU
    MINH MẪN
---o0o---
 
             Linh mục Phero Chấn ra biển rất sớm, thói quen từ ngày cha về dưỡng lão tại trại của dòng Ða Minh, tuy nhiên,nơi đây, các LM triều vẫn được an dưỡng khi về hưu.
 Những tia sáng vọt lên bầu trời trong xanh ở hướng Ðông; Một ngáy mới bắt đầu, nhưng cha vẫn suy tư buồn chán từ ngày cha về thăm bà con và giáo phận tại thành phố cảng !
Dấu chân của cha bị thủy triều xóa sạch mỗi lần đi qua. bàn chân già nua nhưng no đầy mỗi ngày đều ngâm vào nước biển như một thói quen dể chịu, những tảng đá vẫn trơ lỳ và cảnh sinh hoạt của ngư dân vẫn không thay đổi; chiếc áo chùng đen cha để trên phòng, chiếc áo thun và cái quần cụt trông cha có vẻ như một ông lão bình thường như cái bình thường của vết nhăn và nét đăm chiêu trên khóe mắt kéo dài tháng năm chiêm nghiệm tĩnh tâm hướng về chúa -  thuở còn là chủng sinh, cha đã được LM bề trên dạy biết cách hiến dâng,cả tâm hồn lẫn thể xác; Ngày chịu chức, cha sẳn sàng khấn nguyện không do dự về đức vâng lời, đức tinh khiết, và đức nghèo khó, đó là những đức tính cao đẹp của một linh mục lý tưởng mà cha hằng ao ước. Cái thời 60 năm về trước, các LM lớp của cha không được trang bị kiến thức nhiều, nhưng đức tin về chúa rất kiên cố; Một vinh dự to lớn cho gia đình khi cha trở thành tôi tớ của chúa, từ đó song thân của ngài cũng được giáo dân kính nể, họ tôn xưng là ông bà cố,lòng cha mãn nguyện như loại cây quý hợp với đất mầu mở, uy tín của cha và gia đình mỗi ngày mỗi dâng cao, đời sống vật chất từ đó cũng khá hẳn so với ngày di cư vào Nam !
             - Chào cha !
LM già ngẩng đầu nhìn khuôn mặt bầu bỉnh, cặp mắt đen láy của người phụ nữ đối diện, có lẽ cô ta đi dạo biển - LM thầm nghĩ - ôi lạy chúa, lại một ma quỷ đầy cám dổ ! thân hình tròn trịa của người phụ nữ gói gọn trong bộ đồ tắm màu sặc sỡ, từng chùm hoa đỏ ối trên nền vải làm nổi bật làn da trắng mịn và sáng; gượng giọng, cha đáp:
- Chào con !
- Về đây cha có thích hơn ở thành phố ?
- Ừ, cám ơn con, không khí tốt lắm nhưng....( cha thầm nghĩ – những người như con rãi đầy bãi biển gần chổ các cha thì không tốt lắm ! )
- Nhưng thế nào hở cha ?
- Ừ, thì cái nào cũng có tốt và xấu !
             LM già muốn tiếp tục rão bước, tránh cái nhìn lạnh da từ người khác phái ấy, nhưng cô ta cứ cản bước, đôi lúc sánh vai với cha để trò chuyện.
- Ý cha nói thế nào ?
- Bây giờ cuộc sống tiến bộ quá mức, tuổi trẻ sa đọa trước cám dổ, thuở niên thiếu của cha xưa kia không như ngày nay !
- Nhưng thưa cha một số LM trẻ bây giờ cũng vậy, kể cả các Tổng Giám mục !
- Vậy là thế nào? cha nôn nóng hỏi,
- Dạ, họ cũng đi nhảy, cũng nhậu nhẹt như bao thanh niên ngoài đời vậy, có vài vị bị treo chén, thế mà họ tỉnh bơ !
- Con tận mắt thấy hay nghe nói ?
- Thưa cha, đó là LM chánh xứ vừa đổi về giáo phận của con chưa đầy ba tháng, LM giáo xứ kế cận bị giáo dân chụp hình đang chở gái đi chơi !
- Ôi lạy chúa nhân từ, có thật thế chứ ?
- Con phải tội nếu đổ vạ cho các cha !
- Con nghĩ sao về các cha đó ?
- Người phàm mà cha!, con thường nghe các cha giảng - Ðạo vào Ðời để đem Ðời vào Ðạo, nhờ vậy giáo hội của ta tăng thêm dân số thuần chủng từ các cha trẻ đấy cha ạ!
- Các cha già cũng vậy sao ?
- Bẩm cha, một số lạm dụng tình dục trẻ con và chủng sinh mà báo đài đã nói !
             LM Chấn cảm thấy nghèn nghẹn cay cay thế nào, đành ậm ừ cười gượng cho qua, nhưng cha tranh thủ tìm hiểu thêm những bí ẩn sau cây thánh giá; Người phụ nữ chân thật đó giúp cha hiểu rõ nếp sinh hoạt của cộng đồng tu sĩ ngày nay mà cha chỉ loáng thoáng mù mờ suốt thời gian về dưỡng lão nơi đây
- Ngoài những việc ấy, con còn thấy các cha đem đạo vào đời bằng cách nào nữa ?
- Thưa cha, sau Cô.ng đồng Vano II, như cha đã rõ, giáo dân ta được thắp nhang, ăn đồ cúng, giữ tập tục địa phương mà trước kia giáo hội cấm ngặt, thậm chí đập đổ bàn thờ ông bà của họ!
- Ừ, cũng thất bại thật!, nên đạo ta tiến về châu Á có chậm hơn, nhưng đó là chuyện đã trên nửa thế kỷ rồi,bây giờ có tiến thêm bước nào ?
- Thưa cha, Thánh ca cũng không còn ca Thánh mà sặc mùi trần tục giống nhạc vàng mấy quán cà phê vậy, nhưng tuổi trẻ thích lắm cha ạ! Một số vị chủ trương cho nữ sinh làm quen với tu sĩ PG, cũng kết quả khả quan lắm, vì họ thiếu tổ chức chặc chẽ như ta, vì vậy có mấy thầy đã cải đạo! 
Pherô Chấn gật đầu nghĩ ngợi,bốn bàn chân thong thả in dấu trên cát mịn như đang bềnh bồng cỏi mây.
- Thế còn giáo sử mà các sử gia kết tội chúng ta theo gót chân xâm lượt thì sao ?
- Thưa cha, dòng tên có một số LM tiến sĩ sử học đang nghiêng cứu bối cảnh thế kỷ 17, 18 để khai quang vấn đề đó. Dân ngoại bảo là ma đưa lối quỷ dắt đường để giáo hội ta đặt chân lên miền viễn Ðông và các quốc gia thuộc địa, nói theo ngôn ngữ chính trị là giáo hội xử dụng cây gậy và củ cà rốt.
- Con nghĩ thế nào về hội thánh của chúng ta?
- Thưa cha, đó là thánh ý của chúa !
- Ðúng, đó là thánh ý của chúa, cộng lông, sợi tóc trên đầu rơi xuống không ngoài ý muốn của thượng đế; Chúng ta không có tội, thế mà đức thánh cha đương nhiệm lại phải thú tội với nhân loại !
- Ấy, thưa cha, đó chỉ là chiến thuật thôi ạ ! cha không thấy ta đã mất dần thế đứng ở Tây phương sao ! các tà thần ma bụt đang xâm lăng lãnh thổ chúng ta ngày một mạnh...
LM Chấn thở ra nặng nề, đôi chân như cột phải chì, ngài bảo:
- Chúng ta tìm chổ ngồi trao đổi tiếp nhé!
- Vâng, nếu cha muốn.
- Có phải chúa đã đưa con đến đây để cho cha biết thêm tình hình gh mà lâu nay cha chỉ biết trong bốn bức tường nhà nguyện.
- Thưa cha, đó là ý muốn của chúa.
- Nghe đâu một ít tu sĩ trẻ đã theo ngoại giáo, thậm chí các cha rao giảng dùng toàn ngôn từ của thần Pht, có đúng vậy không ? và đức thánh cha đã phủ nhận cả thiên đường lẫn địa ngục, như thế hóa ra giáo lý của chúng ta bị lay chuyển tận gốc, kể cả thuyết Darwin cũng được hội thánh ca ngợi ?
- Thưa cha, con không dám lạm bàn việc làm của đấng bề trên, nhưng nếu ta phủ nhận học thuỵết của ta thì ta là cái gì ! con nghĩ có lẽ cũng chỉ là giáo thuật, mọi phương tiện đều tốt để đạt được mục đích cuối cùng,lùi để tiến vững hơn; Dùng lời lẽ học thuyết của tà giáo để đánh lận con đen đối với khối quần chúng mê muội có gì là sai quấy, như đạo Pht đã thờ thần tài thổ địa, ông táo mà đạo họ phát triển vững mạnh trong lòng dân !
- Nếu vậy, chúng ta chỉ uyển chuyển để được lòng dân, còn các tà giáo ngoại đạo thì sao?
- Thưa cha, đó là bổn phận của giới trí thức, sử gia, chính luận của ta tấn công họ trên nhiều mặt trận.
- Người xưa từng nói – đi với Pht mặc áo ca sa, đi với ma mặc áo giấy, cũng phải đấy!                                                                                                              
Mặt trời lên hơn sào tây, tia nắng đầu ngày như hâm nóng da thịt của LM Chấn, và làm ửng đỏ làn da nỏn nà của người phụ nữ, chiếc áo tắm đã khô,còn lấp lánh vài hạt cát biển trên người, bông hoa sặc sở trên vải áo cũng sậm lại; Pherô Chấn nhìn mặt trời, nhìn ra khơi rồi quây lại người phụ nữ:
- Chúng ta tạm chia tay, hẹn ngày mai sẽ tiếp tục, cha còn nhiều vấn đề để trao đổi, nhưng cha quên hỏi con từ đâu đến, hiện làm gì mà rành rẻ việc hội thánh vậy?
- Thưa cha, con từ thành phố ra nghĩ hè, nhà giáo và là thành viên trong hội truyền bá đức tin !
- Cám ơn con có cuộc gặp hôm nay.
Người phụ nữ quây tấm lưng đầy đặn đi dọc mép biển, LM già rủ rượi lê đôi chân tiến lên bờ, lẩm nhẩm nghĩ ngợi:
- Chúa từng từ chối sự cám dổ của quỷ Satan, từng đánh đuổi không nhân nhượng bọn con buôn trong đền thờ, từng công khai chấp nhận hình phạt cùa bọn Pha ri sêu tại tổng  Phi la tô, chưa vì nhân danh cha cả sáng mà luồn cúi trần gian, nhưng hội thánh đã đi ngược lại thánh cách ấy!
             Trên phòng ăn,các LM hưu làm dấu thánh cho bửa điểm tâm, Pherô Chấn ngồi vào bàn, cuộc sống lý tưởng trong quá khứ mờ nhạt dần bởi nếp xô bồ mà cha chứng kiến tại thành phố cảng, một thực tại hư ảo, bổng cha nhớ lại bức tranh biếm họa đã gặp đâu đó, người họa sĩ vẽ chiếc đầu lâu, đầu thú và nhiều cái đầu chưa định hình trên tấm thân phủ chiếc áo chùng đen dang tay làm dấu thánh ban phép lành cho nhân loại !
             Vulan 2547
MINH MẪN  
--o0o--