Noel 96
Phương Lan
--o0o--
 
Gió lạnh chiều Ðông lòng tê tái
Lòng tưởng về những tháng năm qua
Tôi cúi mặt ngăn dòng lệ cảm
Và ngậm ngùi dấu kín sầu bi
 
Chợt một thoáng niềm đau trở lại
Tuổi thơ qua trong gió bụi mờ
Giờ còn lại dư tàn hoang dã
Một khoảng trời biền biệt xa xăm.
 
Ôi! Gác ngọc lầu vàng đài các
Sao sánh bằng mái lá làng quê
Tiếng chỏng tre kẽo kẹt trưa hè
Cùng lời mẹ ầu ơi con ngủ
 
Quê hương tôi sớm chiều hai buổi
Cơm canh rau đượm thắm tình nồng
Ôi mảnh đất nuôi tôi khôn lớn
Bao ngày xa, bao nỗi chờ mong.
-- o0o --