Khất Thực
Thương Tặng Cô Diệu Minh
Nhật Hoa Quang
--o0o--
 
Anh làm bài thơ khất thực
Xin miếng cơm manh áo ở đời
Không cần nhiều chỉ xin dùng tạm
Áo và Y cơm một chén mà thôi.
Anh xin hát bài thơ khất thực,
Gom đồng tiền lẻ đươc nhiều không?
Em còn đủ vé đi xe Bus
Dư được 10 cents với tấm lòng.
Ðể lại cho anh tạm sống đời
Dư tiền canh bạc cũng thua thôi
Cho anh phương tiện làm Phật sự,
Mai mốt Niết Bàn nhớ có tôi.
Mô Phật! Tôi đây chẳng Niết Bàn
Chỉ là phương tiện chuyến đò ngang
Ai cần qua bến tôi đưa đón
Hỡi khách sang sông chớ nghĩ bàn.
Tôi ca tôi hát nhịp cung đàn
Những khi nhàn rỗi lúc chiều sang
Ðò không đậu bến Chân Như đó
Khách vắng thuyền không chở bóng vàng.
Không thuyền dung ánh nguyệt,
Nguyệt ánh mãn không thuyền
Không thuyền phù thủy thượng,
Nguyệt ảnh trầm đê ngôn.
Thuyền không dung ánh nguyệt
Ánh nguyệt đầy thuyền không
Thuyền không nổi trên nước
Bóng nguyệt chìm đáy sông.
Cô đi xe Bus trở về nhà,
Nhà cô ở tận mãi phương xa,
Ðây là cõi tạm không thường trú,
Bỏ bước mà đi mới thật là.
-- o0o --