| 
         
            
        
        
           TỦ SÁCH PHẬT HỌC
        
        
        
          
        
           THẬP 
          BÁT A LA HÁN  
          Tác Giả: Lâm Thế Mẫn 
   Việt Dịch: Thích Đạo Luận
        
        
           --o0o--
        
        
          - 
          
          4. TÔ-TẦN-ÐÀ
 
          
          
         
        
          
              
            
            -  
 
            
               -             
              Tôn giả Tô-tần-đà là vị La-hán thứ tư trong mười sáu vị La-hán. 
              Hiện tại, ngài cùng bảy trăm vị đệ tử trú tại Bắc-câu-lô 
              Châu. Bắc-câu-lô Châu còn gọi là Bắc-uất-đơn-việt nằm phía bắc núi 
              Tu Di.
 
            
            
              - 
              Cá tánh 
              Tô-tần-đà tương đối hướng nội. Thường ngày, ngài tu tập rất tinh 
              nghiêm, giúp người nhiệt tình, nhưng ít thích nói chuyện.
 
              - 
              Mỗi lần 
              đức Phật có việc ra ngoài, 
              Tô-tần-đà hiếm khi đi theo. Ngài chỉ thích ở lại tịnh thất  
              yên lặng đọc sách hoặc quét 
              dọn sân tinh xá.
 
              - 
              Có người 
              phê bình cách nói chuyện của ngài không hay. Ðức Phật  biết 
              được, Ngài an ủi:
 
              - 
              - Này 
              Tô-tần-đà, cách nói chuyện hay hay không hay không liên quan gì 
              đến vấn đề giác ngộ, giải thoát. Mọi người chỉ cần y theo những 
              pháp môn ta đã giảng dạy mà thực hành thì dù không nói câu nào 
              cũng thành tựu đời sống thanh tịnh giải thoát.
 
              - 
              Có lẽ 
              đúng thật là ít thích nói chuyện, nên Tô-tần-đà hiếm khi lãng phí 
              thời gian vào việc tán gẫu. Ngài dành trọn thời giờ để đọc sách, 
              tọa thiền. Do đó, ngài chứng quả La-hán rất sớm.
 
              - 
                          
              Ðương thời, vua nước Án-đạt-la1 
              muốn xây một tinh xá u tịch thoáng mát tại núi Hắc Phong2, 
              nhưng ngặt nỗi tìm không ra những tảng đá cực lớn kiên cố. Thấy 
              vậy, Tô-tần-đà liền vận thần thông chỉ trong một đêm từ bên kia 
              sông Hằng mang đến vô số đá lớn.
 
              - 
              Khi tinh 
              xá đã xây hoàn thành thì quốc vương lại chau mày than thở. Hóa ra 
              quốc vương muốn dùng vàng tôn tạo một tượng Phật lớn đặt trong 
              tinh xá nhưng tiếc thay kho lẫm quốc gia không có nhiều vàng đến 
              thế.
 
              - 
              Khi ấy, 
              Tô-tần-đà lấy trong đẫy ra một bình nước thuốc. Chỉ thấy ngài nhỏ 
              vài giọt xuống phiến đá; phiến đá lập tức biến thành vàng.
 
              - 
              Quốc 
              vương thấy vậy trong lòng rất vui, liền cho gọi một người thợ giỏi 
              nhất đến lấy vàng tạc tượng Phật để nhân dân chiêm ngưỡng lễ bái.
 
              - 
              Năm trăm 
              năm sau khi đức Phật diệt độ, Tô-tần-đà hiện thân nhiều lần tại 
              thành Bà-la-đổ-la nước Kiện-đà-la3 
              ở Ấn Ðộ thời bấy giờ.
 
              - 
              Có lần, 
              trên đường du hóa từ nước Ca-thấp-di-la4 
              đến nước Kiện-đà-la, ngài gặp một ông Bà-la-môn đang cầm roi đánh 
              đập con mình. Ðứa bé bị đánh mình đầy vết roi, la khóc rất đáng 
              thương.
 
              - 
              Tô-tần-đà 
              hỏi Bà-la-môn:
 
              - 
              - Dạy dỗ 
              con cái, việc gì phải dùng tới đánh đập?
 
              - 
              - Không 
              đánh không nên người được!
 
              - 
              - Muốn 
              con cái nên người không phải đánh đập là thượng sách, mà phải biết 
              tùy theo khả năng, trình độ của con để dạy mới đúng.
 
              - 
              - Không 
              bao giờ có chuyện đó! - Bà-la-môn không đồng ý.
 
              - 
                           
              Tô-tần-đà lấy ví dụ để giải thích: 
 
              - 
              - Ông 
              chưa rõ phải không? Ông thử nghĩ xem tại sao cây khế kia liên tiếp 
              mấy mùa không đơm hoa kết trái và tại sao cây táo lại ra quả èo ọt 
              như nho? Chúng ta chỉ cần siêng năng chăm sóc tưới nước, bón phân 
              thì chắc chắn cây khế và cây táo sẽ đơm hoa kết trái tốt hơn.
 
              - 
              Bà-la-môn 
              nghe lời Tô-tần-đà nói có lý hỏi:
 
              - 
              - Như 
              vậy, ngài bảo tôi phải dạy con như thế nào?
 
              - 
              - Theo 
              tôi thấy, con ông có duyên với Phật, ông nên cho nó xuất gia. Công 
              đức xuất gia không thể dùng ngôn ngữ văn tự nghĩ bàn được đâu!
 
              - 
              Bà-la-môn 
              liền chấp thuận cho đứa con yêu quí của mình xuất gia.
 
              - 
              Có thể 
              thấy, sau khi chứng quả, biện tài của ngài chẳng thua kém ai! Ngay 
              cả ông Bà-la-môn lời lẽ sắc bén kia cũng không phải là đối thủ của 
              ngài.
 
              
                -  
 
                - Ghi Chú
 
                - 
                
                
                1 Nước Án-đạt-la: còn gọi là vương triều Án-đà-la, là vương triều 
                thống lĩnh phía nam Ấn Ðộ sau khi vua A-dục băng hà. Vị vua đầu 
                tiên là Thi-ma-ca, họ là Bà-đa-bà-ha. Vương triều này có cống 
                hiến rất lớn trong việc chấn hưng Phật giáo Ðại thừa. Theo Tây 
                Vực ký, quyển 9 thì thủ phủ là thành Bình-kỳ-la. Ngài Trần Na 
                làm ra bộ Nhân minh luận chính là ở nước này. 
 
                - 
                
                
                2 Núi Hắc Phong: một ngọn núi nằm ở phía nam Ấn Ðộ.
 
                - 
                
                
                3 Kiện-đà-la: Tên một nước xưa ở Ấn Ðộ, vị trí hiện nay thuộc vùng 
                hạ lưu sông Khách-bố-nhĩ (Kabul) 
                phía tây bắc Ấn Ðộ, phía bắc lưu vực Ngũ hà. Theo Tây Vực ký, 
                quyển 2 thì nước này chiều ngang hơn ngàn dặm, chiều dài hơn tám 
                trăm dặm, phía đông giáp sông Tín Ðộ, kinh đô là Bố-lộ-sa-bố tức 
                vùng Bạch-sa-ngõa (Peshawar) thuộc vùng tây bắc Ấn ngày nay. 
                
 
                - 
                
                
                4 Nước Ca-thấp-di-la: Nay là nước Kashmir, nằm phía tây bắc Ấn Ðộ. 
                Ðời Hán gọi là nước Kế Tân, đời Ðường gọi là Ca-thấp-di-la, thủ 
                đô là Srinagar hiện nay do Ấn Ðộ quản lý.
 
               
             
            
            - --o0o--
 
            -  
 
            
            
            
           
         
         |