NHỚ CHA
Trúc Sinh
--o0o--
                                   
Cuộc đời là vô thường
Chúng ta không thể lường
Những việc sẽ xãy ra
Trong kiếp số người ta.
Hay tin Ba ngã bệnh
Con suy nghĩ gần xa
Quyết định về thăm Ba
Ðể một lần gặp cuối.
Còn cha như trái núi
Vững chãi con tựa vào
Nên lòng con nao nao
Về chúc mừng đại thọ.
Con, cháu, chắc gồm có
Tập hộp lại đầy nhà
Mừng đại thọ của Ba
Nhưng Ba nằm yên lặng.
Mọi người lòng đau quặn
Chỉ thiếu mẹ con con
Trông hết sức mỏi mòn
Theo dõi Ba hơi thở.
Tất cả đều lo sợ
Không dám gọi lời nào
Sợ làm Ba lao xao
Sợ làm Ba mất ngủ
Ngoài trời mưa vần vũ
Trong một buổi chiều tà
Khi biết Ba đã qua
Không một lời từ giã.
Biết rồi khi Ba đã
Âm thầm bỏ ra đi
Chúng con biết nói gì
Ðời mông manh như chớp.
Lòng con lo nơm nớp
Một lần cuối gặp ba
Một lần cuối gọi là
Tấm lòng người con thảo
Nhưng một tin vũ bảo
Tin sét đánh ngang tai
Số phận đã an bài
Giờ Ba về cõi Phật
Lòng con mong sự thật
Muốn được Ba thân yêu
Nghe Ba kể chuyện nhiều
Như ngày xưa còn nhỏ
Bây giờ Ba nằm đó
Trong hòm kiếng phủ phàng
Trong lòng con tâm tang
Như muôn ngàn tang khác.
Nhưng lòng con chua chát
Con ân hận một điều
Lòng con thương bao nhiêu
Ba đi không từ giã!
Có sanh có nhân quả
Nay Ba đã vuông tròn
Lòng con nguyện sắc son
Tam Bảo từ tiếp độ
Ðộ hương hồn của Ba
Sớm siêu sanh Phật Quốc
                        Tháng 5 năm 2000
-- o0o --