Quê Tôi Xứ Bạc Liêu
Trần Mỹ Dung
--o0o--
 
Quê tôi là xứ Bạc Liêu
Tha thiết thân yêu những buổi chiều
Những lúc đêm về sương xuống lạnh
Trăng thề sáng tỏ đẹp bấy nhiêu
 
Từ độ xa nhà cho đến nay
Bao mùa là rụng dáng thu gầy
Thôn xưa làng cũ con đò vắng
Là cả một trời mơ ước xưa
 
Có lẽ bây giờ lắm đổi thay
Có còn không nhỉ cảnh Chùa Thầy?
Hương từ lan rộng trong thôn xóm
Trai gái trẻ già vui hăng say.
 
Tôi nhớ những chiều sóng biển xanh
Lô nhô đầu bạc phủ trên ghềnh
Xa quê mà thấy tình muối mặn
Mặn mãi trong lòng, mặn trên môi
 
Rồi có một ngày tôi sẽ thăm
Làng xưa trường cũ, ánh trăng rằm
Hương từ tuy cũ, tình muối mặn
Chắc đẹp muôn đời lắm phải không?
-- o0o --