Khen Chê
Trúc Sinh
--o0o--
           
Ðược khen chớ có vội mừng,
Bị chê chớ có lo buồn bạn ơi!
Khen chê là chuyện ở đời,
Thế gian lắm miệng muôn lời biết đâu.
Luôn luôn phải nhớ trong đầu
Khen chê tốt xấu, có không tự mình
Mỗi người một ý lý tình
Bao giờ cũng vậy chuyện mình mình hay
Tốt thì cũng tốt có sao
Xấu thì sửa lại lần sau xin chừa
Phải biết suy nghĩ hơn thua
Khen chê chớ có phân bua thêm phiền
Khen chê là của rẻ tiền
Chê thì cũng mặc, buồn phiền làm chi
Chỉ nên suy nghĩ đắn đo
Khen chê có thật hay do lời người
Cũng đừng có sợ người cười
Nghe chê suy nghĩ để rồi sửa sai
Nghe khen cao mạn đừng lên
Lên cao rồi lại có ngày tiêu luôn
Phật dạy ta chớ có buồn
Lời chê thật sự luôn luôn giúp mình
Lời khen rất hại chúng sinh
Kiêu căng ngã mạn phát sinh theo liền
Luân hồi trôi nổi triền miên
Cũng vì theo đuổi nỗi phiền khen chê
Xin cho dứt hẳn si mê,
Ðể được giải thoát đi về bờ kia.
-- o0o --