| 
           
      
  
           
                
            
              
              
                - Thư Viện Chùa Dược Sư
 
                - PHẬT HỌC CƠ BẢN
 
                  
               
              
              
                
                   
                  - 
                  
                  Luận Giải Về 
 
                  
                
                
                   
                  - 
                  
                  Pháp Thiền Quán Dzogchen
 
                  
                
                
                   
                  - 
                  Tác 
                  giả : Gyatrul Rinpoche
 
                  
                
                
                   
                  - 
                  
                  Việt dịch: Nguyễn Hòa
 
                  
                
                
                   
                  - 
                  --o0o--
 
                  
                
                - 
                 
 
                - 
                Có lợi 
                gì khi đi vào trạng thái an tịnh, cho phép tâm đứng yên trong 
                tình trạng tự nhiên của bất động? Đó là vì chừng nào mà bạn có 
                thể phát triển được sự tĩnh lặng của  tâm, bạn mới có thể kiểm 
                soát hay chế ngự những vọng tưởng hư dối trong tâm trí. Chúng sẽ 
                tiếp tục khởi lên và kiểm soát tâm. Cách duy nhất để đối phó và 
                chấm dứt chuyện đó là đạt tới tâm tịch tĩnh . Khi đã hoàn tất 
                điều đó thì cũng đạt được các thần thông như thiên nhãn thông, 
                tha tâm thông, túc mệnh thông.
 
                - 
                Ai khi 
                đã có thể thực hiện được tâm tĩnh lặng thì không còn bị khuất 
                phục bởi những tham luyến do  tiếp xúc, sinh hoạt   thường ngày 
                với thế gian.  Tâm sẽ tự động xa rời những tham luyến, quyến rũ 
                của cuộc sống luân hồi, vì tâm an tịnh   là sự  thể nghiệm niềm 
                thỏa mãn và  hoan lạc trong tâm trí, siêu tuyệt hơn những hấp 
                dẫn tầm thường của cảm thọ phiền toáị.  Khi tâm đã  an tịnh thì 
                mới có thể  được hướng vào việc tập trung không xao lãng trong 
                một thời gian thật dài. Sự an tịnh trong tâm sẽ quét sạch các 
                vọng tưởng, vì chúng không thể khởi lên khi hành giả đang ở 
                trong trạng thái quân bình của Định Chỉ. Người nào đã đạt được 
                tâm thanh tịnh cũng tự nhiên có được tâm từ bi khi họ thấy chúng 
                sinh đang vướng mắc trong cảnh khốn khổ. Tâm từ bi chân chính sẽ 
                khởi lên khi họ bắt đầu nhận thức rõ cái tính Không nằm trong 
                mọi mặt của thực tại. 
 
                - 
                Sự tĩnh 
                lặng của tâm là sự chuẩn bị và cơ sở để tu đạt đến Tuệ giác. Hai 
                pháp thiền quán này bổ túc cho nhau.  Sự thành công của việc 
                phát triển tuệ giác tùy thuộc và sự thành công mà hành giả có 
                được khi phát triển tâm an tịnh. Nếu bạn phát triển tâm thanh 
                tịnh đến mức nào đó, thì rồi bạn sẽ thể nghiệm được tuệ giác ở  
                mức độ giới hạn nhất định. Tuy nhiên nếu bạn phát triển toàn vẹn 
                tâm thanh tịnh, bạn sẽ có được tuệ giác tròn đầy. Do đó là 
                trường hợp thực hiện được sự giác ngộ hoàn hảo. 
 
                - 
                Bây giờ 
                để thành đạt tâm tĩnh lặng, khởi đầu bạn nên tu tập ở chỗ vắng 
                vẻ, dễ chịu. Điều quan trọng là bạn cảm thấy thoải mái và hài 
                lòng với chỗ bạn chọn để thiền quán. Ngồi với tư thế thẳng trên 
                chiếc gối dễ chịu. Tư thế có bảy ưu điểm của Phật Đại Nhật là lý 
                tưởng. Ngoài ra, phải chắc là ngồi giữ sao cho xương sống  
                thẳng. Nếu bạn ngồi tréo chân thì theo tư thế hoa sen (kiết 
                già), hay nếu bạn không thể ngồi như vậy thì  bạn có thể tréo 
                chân lại, và nâng mông lên để cho lưng thẳng. Bằng không, bạn có 
                thể ngồi thẳng lưng trên ghế. Giữ xương sống thẳng, bạn nên cúi 
                đầu xuống một chút, cho càm hơi đưa vào để mắt có thể nhìn xuống 
                chóp mũị Đặt đầu lưỡi hơi tự nhiên chạm lên nóc giọng để cho 
                miệng đừng ngậm lại chặt quá hoặc há mở. Bàn tay và cánh tay để 
                xuôi hai bên. Nếu bạn ngồi theo tư thế kiết già thì hai bàn tay 
                đặt vào lòng. Còn nếu ngồi trên ghế thì có thể để tay xuôi tự 
                nhiên. Để cho khẩu được tịnh, đừng nói chuyện, làm ra tiếng ồn, 
                chỉ thở tự nhiên. Chỉ giữ cho yên lặng và tự nhiên, ngoài ra 
                không phải làm gì khác.
 
                - 
                Tư thế 
                của tâm là tránh hồi tưởng chuyện quá khứ, dự đoán chuyện tương 
                lai, và suy tư hay kiểm soát lúc hiện tại. Chỉ cho phép bạn được 
                tự nhiên và thoải mái. Bất cứ điều gì khởi lên thì cứ cho phép 
                chúng là như vậy, đừng thay đổi hay điều chỉnh." 
 
                - 
                Cho 
                phép tâm bạn trong trạng thái tự nhiên" là điều nói dễ hơn làm. 
                Lý do chánh là bởi vì từ vô lượng kiếp bạn đã tạo lập nên những 
                bản năng thành thói quen, những ấn tượng tinh thần làm tâm bạn 
                luôn chao động và chứa  đầy vô số thứ phát sinh ra khái niệm. Để 
                được an tịnh bạn phải dùng đến phương pháp. Đây không có nghĩa 
                là bạn nên thử kiểm soát tâm bằng cách hồi tưởng, dự đoán, hay 
                thay đổi kinh nghiệm. Nhưng khi bắt đầu, bạn nên thử đặt tâm lên 
                một vật (đề mục) để tâm có thể tập trung và chìm lắng xuống. 
                Dùng đề mục để đặt tâm tương ứng với ba thân (tam thân). Bước 
                thứ nhất là phương pháp Ứng Thân, thực hiện bằng cách dùng ảnh 
                tượng của đức Thích Ca Mâu Ni hiện ra như ứng thân của Phật. Ấn 
                tượng của Phật Thích Ca được đặt ngay trước mặt bạn để bạn có 
                thể nhìn chăm chú một cách tự nhiên. Bước thứ hai là phương pháp 
                Báo Thân, thực hiện bằng cách dùng ảnh tượng của Phật Đại Nhật 
                hiện ra như Báo thân Phật. Bước thứ ba, là phương pháp Pháp 
                Thân, được thực hiện bằng cách quán tưởng hình ảnh Phật Đại Nhật 
                ở giữa trái tim. Một khi tâm được tĩnh lặng nhờ ba phương pháp 
                này, bạn sẵn sàng tập cách an tịnh tâm mà không cần cách thiết 
                kế nào hết. Nếu bạn không có bất cứ ảnh tượng nào của Phật, bạn 
                cũng có thể tiến hành thực tập. Bạn có thể dùng hòn đá, cây gậy, 
                cánh hoa, hay vật tự nhiên nào tìm thấy ở gần quanh bạn mà không 
                phải tốn gì cả. Chỉ đơn giản thực tập thiền định với cái vật đó 
                đang ở ngay trước mặt cũng y hệt như bạn tập với ảnh tượng.  
                Điều lý tưởng là khi vật đó rộng chừng bốn ngón tay khép lạị Tâm 
                nên tập trung chuyên nhất trên vật đó, không để cho bị xao lãng. 
                Trong khi  nhìn chăm chú và tâm tập trung lên ảnh tượng hay cái 
                vật đó, bạn nên ý thức được tâm trí bạn đang làm gì. Không nên 
                cố gắng làm nẩy sinh những hình ảnh sẽ có trong giai đoạn quán 
                tưởng. Bạn chỉ đơn thuần  nhìn lên ảnh tượng với tâm tập trung 
                chuyên nhất, và không làm gì khác.
 
               
              
              
                - --o0o--
 
               
              
              
             
             | 
   
           
               
       
       |